Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt văn bản Tôi đi học dễ hiểu nhất

Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt văn bản Tôi đi học của Thanh Tịnh, giúp các em học trò lớp 8 tham khảo, tóm tắt Tôi đi học thật cô đọng, súc tích nhưng mà vẫn đầy đủ những ý quan trọng.

Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt văn bản Tôi đi học dễ hiểu nhất
Văn mẫu lớp 8: Tóm tắt văn bản Tôi đi học dễ hiểu nhất

Thông qua những bài tóm tắt Tôi đi học ngắn gọn, các em sẽ trau dồi thêm cho mình kỹ năng sắp xếp trình tự sự việc cho hợp pháp để phần tóm tắt logic, chặt chẽ và đầy đủ nội dung nhằm thuyết phục người đọc, người nghe.

Tóm tắt văn bản Tôi đi học ngắn gọn

Tôi đi học được bố cục theo dòng hồi ức của nhân vật “tôi” về những kỉ niệm buổi tựu trường. Đó là cảm giác nô nức, bồn chồn, ngỡ ngàng với trục đường, bộ quần áo, quyển vở mới, với sân trường, với các bạn; cảm giác vừa xa lạ vừa thân thiện với mọi vật, vừa ngỡ ngàng vừa tự tin và vừa nghiêm trang vừa xúc động bước vào giờ học trước hết.

Tóm tắt văn bản Tôi đi học ngắn

Hằng năm cứ vào cuối thu, tác giả lại nhớ về kỉ niệm ngày trước hết đi học. Đó là một buổi sáng mùa thu, tác giả được mẹ dắt tay đi học. Nhân vật tôi tới trường trong xúc cảm: Hôm nay tôi đi học khác với thường nhật. Cậu tới trường xếp hàng, điểm danh, vào lớp trong tâm thế bồn chồn lo lắng. Và bài học trước hết nhưng mà hôm đó thầy giáo viết lên bảng đó là bài tập viết: Tôi đi học!

Tóm tắt văn bản Tôi đi học xúc tích

Tôi vẫn còn nhớ như in ngày trước hết được mẹ dắt tay tới trường. Đó là vào một buổi sáng mùa thu, tiết trời se lạnh và lá cây rụng khá nhiều. Con đường tôi đi thường nhật bỗng trở thành trục đường nhưng mà tôi đi học. Tôi cảm thấy vô cùng xa lạ, trước sự bồn chồn và lo lắng cho khoảnh khắc khai trường, tôi còn có suy nghĩ rằng chỉ những người nào thuần thục mới cầm nổi bút thước. Đó thế nhưng mà mẹ đã giúp tôi vào lớp, dù tôi có òa khóc lên. Rồi tôi được ngồi vào bàn với bạn hữu mới, tôi mở đầu viết những dòng chữ trước hết.

Tóm tắt văn bản Tôi đi học dễ hiểu

Hằng năm, cứ tới mùa khai trường thì tác giả lại nhớ về ngày trước hết đi học của mình. Đó là những xúc cảm bỡ ngỡ, dụt dè và lo lắng. Tác giả được mẹ dắt tới trường nhưng trong lòng vẫn luôn tự hỏi chắc chỉ có những người thuần thục mới cầm được bút. Dù lo lắng nhưng tác giả vẫn phải tập quen dần với việc không có mẹ ở bên canh, ngồi cùng các bạn mới để chép lại nét chữ trước hết của thầy trên bảng: “Tôi đi học”.

Tóm tắt văn bản Tôi đi học đầy đủ

Tác giả Thanh Tịnh vẫn còn nhớ như in ngày trước hết tới trường. Đó là một buổi sáng mùa thu, lá rụng nhiều, tiết trời se lạnh. Con đường tới trường đối với chú nhỏ đó vốn đỗi thân thuộc bỗng dưng trở thành xa lạ. Trong khoảnh khắc vui sướng pha lẫn bồn chồn, e ngại, chú nhỏ có những ý tưởng thật non nớt và thơ ngây: “Chắc chỉ có người thạo mới cầm nổi bút thước”. Trong bộ quần áo mới, tác giả Thanh Tịnh càng “thấy mình trang trọng và đứng đắn” hơn, những suy nghĩ nhẹ nhõm lướt qua như làn mây trắng xốp bồng bềnh. Lúc tới trường, nghe ba hồi trống, lòng chú nhỏ lo sợ vẩn vơ, sợ những điều mới lạ và khó khăn trước mắt. Những lời nói của ông đốc ấm áp vang lên, khuyến khích những chú chim non vào lớp. Nhân vật tôi trong phút chốc đã òa khóc, nhưng người mẹ đã nhẹ nhõm giúp con vào lớp. Chú nhỏ nhìn bàn ghế, người bạn ngồi kế bên và cảm thấy thân quen dẫu chưa bao giờ gặp mặt. Rồi quàng tay lên bàn, ngoan ngoãn đánh vần dòng chữ thầy giáo viết: “Tôi đi học”…

Tóm tắt văn bản Tôi đi học chi tiết

Truyện Tôi đi học được kể bằng dòng hồi ức nhân vật “Tôi” về những xúc cảm khó quên của ngày trước hết tới trường. Thời điểm đó là buổi sáng mùa thu, trời đã se lạnh. Tôi được mẹ đưa tới trường để mở đầu khai trường năm học mới, lần khai trường trước hết. Con đường tôi vẫn đi nhưng sao hôm nay trở thành thật khác thường, khoảnh khắc đó khiến tôi trở thành bồn chồn hơn, nhiều suy nghĩ của một đứa trẻ xuất hiện nhưng nhanh chóng mất tích. Trong bộ đồng phục của trường tôi cảm giác như mình trang trọng hơn. Tới trường thật lạ, ngôi trường to và khang trang. Tôi khẽ nép sau mẹ như sợ điều gì đó. Tiếng trống trường vang lên và ông đốc kêu gọi chúng tôi vào lớp thôi nào. Tôi òa khóc như ko muốn xa mẹ, ông đốc lại xoa dịu, động viên. Vào lớp tôi gặp cô giáo trẻ chào đón, nhìn xung quanh như bàn ghế, bức tranh bản đồ treo trên tường và người bạn nhỏ tôi cảm thấy thật thân thiện dù là lần trước hết gặp họ. Cả lớp đánh vần theo dòng chữ cô giáo viết: “Tôi đi học”.

Kết luận:

Tóm tắt văn bản Tôi đi học là những dòng kỉ niệm về ngày tựu trường sẽ mãi in đậm trong tâm trí của tác giả giống như thước phim quay chậm và được tái tạo rõ nét mỗi lúc tác giả bắt gặp lại những hình ảnh thân thuộc đó trong cuộc sống thường nhật.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết của Trường THPT Phạm Hồng Thái!

Related Posts

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *