Trong văn học Việt Nam, nữ sĩ Hồ Xuân Hương không chỉ là một hiện tượng đặc biệt về nội dung và nghệ thuật, mà còn là một vấn đề đặc biệt trong các tác phẩm của nữ thi sĩ họ Hồ. Đặc biệt, nghiên cứu thêm là cần thiết. Đời tư của nhà thơ vẫn còn là một dấu hỏi, và chưa có một công trình nghiên cứu nào đầy đủ. Dưới đây là một số bài thơ tiêu biểu của cô. Bạn có thể ở rất gần, nhưng có thể bạn chưa đọc, vì vậy hãy cùng đọc nhé!
bánh nước
Cơ thể của tôi trắng và tròn,
Bảy nổi và chìm trong nước.
Lớn hay nhỏ, dù anh em có chạm vào nhau
Nhưng tôi vẫn tâm niệm.
===>Nhà thơ mượn hình ảnh chiếc bánh trôi nước để nói lên thân phận của người phụ nữ nói chung và người phụ nữ nói riêng. Hình ảnh chiếc bánh trôi trên mặt nước, một hình ảnh vừa quen thuộc vừa được nữ nghệ sĩ lồng ghép vào bài thơ.
chỉ người hâm mộ
Một lỗ mới sẽ phù hợp.
số phận của tôi bị mắc kẹt trong quá khứ
Lộ 3 vùng khuyết điểm trên da
Thịt vẫn còn ngay cả khi đóng cả hai mặt
Gương mặt anh hùng mát mẻ khi gió tạnh
Che đầu người lính khi trời mưa
Người trong lều âu yếm hỏi.
“Trái tim sưng tấy của bạn có hạnh phúc không?”
==> Ý chung về đoạn thơ: Thơ Hồ Xuân Hương luôn cô đọng, súc tích qua bài thơ này em hiểu khái quát đó là bài thơ miêu tả vẻ đẹp người phụ nữ. Tuy nhiên, theo Hồ Xuân Hương, những bài thơ này có thể mang những ý nghĩa khác nhau. Hay đơn giản là cô ấy giải thích về chiếc quạt giấy gấp …. Nếu không tìm được câu trả lời từ chủ nhân, chúng tôi … Đơn giản chỉ cần tin những gì bạn nghĩ và cảm nhận vẻ đẹp như bạn cảm nhận.
phong cảnh mùa thu
Chúa Thánh Thần đã làm một vài giọt mưa,
Khen ngợi ai đó giỏi phác thảo,
Màu xanh lá cây ôm lấy một cái cây tròn có tán,
Màu trắng xóa làm mất độ phẳng của giấy.
Sườn núi say.
Túi sau nặng vì thơ.
Ồ, không phải kim cương giống con người sao?
Ai thấy, ai mà không phân vân.
==> Ý của bài thơ có thể hiểu theo nghĩa đơn giản là khung cảnh mùa thu thật giản dị, đẹp tuyệt vời. Những hạt mưa rơi không ngớt từ tầu lá chuối lên trời, từng giọt từng giọt. Tôi thậm chí không thể vẽ bằng bút thần, và tôi không thể vẽ phong cảnh đơn giản buồn bã đó. Hai câu tiếp theo thay đổi một chút đường viền màu sắc của bức tranh. Màu xanh của cây cổ thụ với tán rất tròn. Mây trắng và bầu trời phản chiếu trên dòng sông êm đềm trôi mãi.
Chuyển sang đoạn tiếp theo, có nghĩa là dù cơ thể đã bê bết rượu và đã dùng hết chai rượu, anh ta đã say và vẫn muốn uống trước khung cảnh của thiên nhiên. Một người say không chỉ vì say mà còn vì cảnh đẹp non nước.
tự kiêu
gà trống gáy ở vòm
Tất cả các chòm sao trông phẫn nộ
Thảm không rung và cốc rung
Chuông buồn không reo om
trước khi tôi nghe thấy một giọng nói buồn
Sau khi ôm mối hận với số phận
nhà từ thiện của ai đó
Cơ thể này đã không dung nạp Tom già.
==> Khái niệm chung về thơ: Tự sự là một bài thơ hay viết về một nỗi niềm đặc biệt trong lòng mỗi người đọc. Trong hình ảnh một đất nước có gì đó đặc biệt và thanh bình, người phụ nữ không còn phải chịu đựng nỗi đau và tình yêu thương với xóm giềng. Nó còn thấm đẫm những hình ảnh thơ, những hình ảnh sâu sắc với những sắc thái, cảm xúc êm dịu, thậm chí là sự đồng cảm của cá nhân đối với con người. Niềm khao khát hạnh phúc lớn lao của tác giả khiến ai cũng nhớ đến tình yêu ấm áp, xúc động và hình ảnh thơ chạm đến tâm hồn người đọc. Ở đây, hình ảnh Nàng thơ đã gợi lên trong lòng mỗi người những nỗi nhớ nhung, da diết.
vấn đề mặt trăng
Ngay cả sau vài mùa thu, nó vẫn ở đó,
Nó tròn, vậy tại sao không?
Bạch Thọ Dạ bao nhiêu tuổi?
Hằng Nga có bao nhiêu người con?
Tại sao bạn thức cả đêm?
Những lưỡi kiếm xanh còn e ấp quanh khúc quanh co.
Năm năm treo cổ đợi ai?
Hay bạn đang hẹn hò ở một số quốc gia?
==> Đại ý: Đó có thể là lời tâm sự của một cô gái đang yêu. “Hồ Xuân Hương yêu Nguyễn Du là có hiếu.
* (1-2) Hỏi vầng trăng vĩnh hằng
* (3-4) Hỏi thỏ trắng và tuổi của thỏ trắng trên cung trăng. Và Hằng Nga hiện đã có vài người con.
* (5-6) Lí do tôi đến với Nguyễn Du, con nhà quyền quý, trên căn gác tía trong một đêm tối. Hẹn gặp một ngày trong xanh, e ấp trước mặt trời mọc
. * (7-8) Treo nắng, trằn trọc, hụt hẫng, nhất là tình non.
Động Hương Ti Chi
nhìn vào người đàn ông thông minh,
Miệng núi lửa mở nứt.
Những người biết thế giới của Đức Phật sẽ bước trên đôi chân của họ,
Người lạ trông có vẻ mệt mỏi.
Một giọt nước rơi,
Con thuyền rung chuyển không ngừng.
Lâm Tuyền làm say đắm thế giới,
Rõ ràng, những người lớn tuổi nên hút thuốc.
==> Một bài thơ khác của Hồ Xuân Hương không có chữ xuân, nhưng vẫn có hương vị của lễ hội mùa xuân. “Động Hương Tích” là trung tâm của quần thể di tích lịch sử văn hóa nổi tiếng. dân tộc. Từ ngày 1 tháng 8 năm 2008, chùa Hương ở huyện Mỹ Đức, tỉnh Hà Tây được hợp nhất vào thành phố Hà Nội. Tháp là nơi du khách thập phương trẩy hội mùa xuân hàng năm.
họa sĩ
Vài đường gấm nhẹ,
Hãy nghĩ về một năm âm lịch.
Những chiếc lá nhuộm màu vươn lên và làm tăng thêm vẻ e thẹn,
Sương mù hòa với khói lam càng thêm thê lương.
Đi dạo trước ngôi nhà nơi có gió thổi qua,
Tiếng vang bên tai tôi, kẻ thù tru lên
mơ về vầng trăng xưa,
Trêu chọc nhau của các sợi cơ.
==> Theo TS Phạm Trọng Chánh, bài thơ này do mẹ Hồ Xuân Hương viết khi bà đi nhờ người mai mối lấy chồng chữa bệnh ở thị trấn Nghi Tàm miền Tây. Anh trở lại Hattin. Hồ Xuân Hương đã viết bài thơ này. Theo ông, bài thơ “Ký mộng” của Nguyễn Du là một lời đáp lại bài thơ này.
Ông bà và Hòn đá của chồng
Chơi trò chơi thủ công một cách thông minh
Chồng tôi lại làm điều tương tự Mrs. Chồng
trên lầu phủ bạc
Cắt dưới làn sương mờ đôi má hồng
Chảy nước miếng với anh Nguyệt
Những sợi dây tình yêu mãi chà thành sông.
Tảng đá bao nhiêu tuổi?
Đừng đổ lỗi cho mọi người khi bạn còn trẻ
Mùa xuân là mùa trong năm và thời gian thay đổi theo chu kỳ. Qua thơ, mùa xuân chuyển động theo một quỹ đạo tâm lý. Về phía nữ ca sĩ, cô thể hiện tính cách trẻ trung, bốc lửa và yêu thích sự sống động đến tận đáy lòng.
“Lòng biết ơn đi đôi với tuổi thọ.
Khối tình chà mãi non sông.
Đá vẫn biết xuân đã già ”.
Đừng trách người ta khi bạn còn trẻ. Nữ ca sĩ khi xem cảnh ‘Chồng ghẹo vợ’ đã vô cùng phấn khích. Và tình yêu biến thành tình yêu mùa xuân. Đọc bài thơ này, Xuân Diệu nên khen Bà chúa thơ Nôm cũng là một nữ sĩ tuyệt sắc. “Nhà điêu khắc đã truyền vào đá cả sự sống và tình yêu, khiến đá đỏ như máu”. Dù nặng nhưng không chết như đá, nó vươn mình, cọ xát và già đi cùng tình yêu của mùa xuân ”.
Qua thơ, một nhà văn nữ không chỉ hiện lên với tư cách là một nhà văn nữ, mà còn tạo nên tình yêu thương. Một kỳ công và đồng thời cũng lộng lẫy, Nữ hoàng của Thành phố Nôm đã biến cảm giác khó nắm bắt của thời thanh xuân thành một vật thể hoang dã, góc cạnh, dày và đầy màu sắc. Chúng giống như dấu vân tay. Dù đã ngàn năm trôi qua, mùa xuân vẫn xanh tươi. Nhận ra tình yêu thanh xuân, có sớm quá không? Lại là giờ ăn trưa … đó là cảm giác xúc động, ngây ngất, vui sướng. Thật không may cho những ai không được hưởng hạnh phúc lớn lao của cuộc sống trần thế, dù là tự nhiên hay do con người tạo ra, họ đều bất hạnh vì: Từ bỏ tuổi trẻ của tình yêu!
hỏi mặt trăng
trăng chín mùa thu,
Hạt vừng quế đỏ sống động!
Các mặt bích vẫn bị méo trong khi in.
Ngoài ra, các cánh bị cong.
Ghét bộ mặt giễu cợt chủng tộc khỏa thân,
Cui ngứa gan đứng ngồi không yên.
Hỡi người bẻ quế,
Tôi có quả bóng chống unga.
==> Đại ý đoạn thơ:
(đầu tiên-2): Giới thiệu hình ảnh vầng trăng và màu sắc đặc biệt của vầng trăng: Vầng trăng lúc đó là vầng trăng, quả chín. Nó cũng là một khối tròn với những thanh quế đỏ và đỏ.
(3-4-5-6): chi tiết về mặt trăng: một cái thuổng ở giữa mặt trăng, (tròn và phẳng) Khuôn không tròn, méo. con mèo (Sự biến dạng: Hình tròn bị lệch khỏi hình dạng chuẩn của nó.) Bên ngoài mặt trăng là hai cánh cung đóng sâu. Thật khó chịu vì mọi người đều tranh nhau mua hàng. ăn mòn (Đập thẳng về phía trước), cái móc (Dùng tay để tìm hoặc kéo thứ gì đó ra khỏi lỗ.) Đây, Tìm kiếmTheo nghĩa bóng, nó mang tính hoài nghi và tiết lộ chuyện riêng tư của người khác. Thế là Cuội cứ rón rén.
(7-8): Vậy tôi hỏi ai (táo bạo) đã bẻ quế.
Vẫn còn đó mỹ nữ Hằng Nga vẫn hằng mong mỏi, chờ đợi.
chìa khóa duyên dáng ngo
Một ngàn dặm có một số phận cố định,
Đừng lo lắng về cuối mùa xuân.
Không ngừng vẽ thơ trong lòng bàn tay của bạn,
Đóng cung. Các lá vẫn khỏe mạnh.
Bút danh có vẻ đúng, nhưng
Một tang trống ăn trộm đã phanh gấp.
Trong khi không để lá rơi
==> Ý chính của bài thơ:
cẩu thả hoặc cẩu thả: Là từ chỉ tư thế ngồi đàng hoàng, trang nghiêm. Nguyên nhân là hắn không khỏi lo lắng cho số phận lỡ làng. Luôn giao lưu với nhà thơ và hát theo. Trung thành với đàn ông, nhưng sự tỉnh táo – những phẩm chất thuần khiết của người phụ nữ.
Ví dụ về hai dòng thơ: “Tương quan thiên thời – địa lợi – nhân hòa”. Ngày xửa ngày xưa, một cô con gái xinh đẹp của một gia đình quyền quý đến chọn chồng. Có ba chàng trai đến hội nghị để hỏi cưới. Học sinh phải viết xong sách cổ. Người thợ săn phải bắn từng chiếc lá trên bắp ruộng. Một vận động viên phải chạy một nghìn dặm để có được một cái trống. Người hoàn thành công việc đầu tiên kết hôn với một người phụ nữ xinh đẹp. Đa số mỹ nữ đều đã rụng lá, cho nên nghĩ chỉ có thợ săn (tên) hoặc học giả (bút hiệu) mới đạt được mục đích, sách cổ sắp hoàn thành. Sau đó, đột nhiên, một tiếng trống vang lên. – Người chơi hoàn thành nhiệm vụ trước. Đặc biệt nhớ đến tình nghĩa vợ chồng qua hai câu thơ trên. Không Thược – Lá: “Trong truyện Vũ Hữu, người đời Đường Hy Tông bắt gặp một chiếc lá đỏ trôi trong cung điện bằng thơ. Hựu liền làm một cái bửu bối, đem lên thượng nguồn thả xuống, cung nữ Hề Hề bắt được, nhà vua giải thoát cho người hầu gái, may mắn là Vũ Hựu gả cho Hàn thị và nhận ra nhau bởi lá đỏ, Hàn thị đã làm như vậy. Có câu “Phượng tri hồng diệp thị lương môi” (Hoa làm mai mối tốt).
- #Top #Bài #thơ #hay #nhất #của #Hồ #Xuân #Hương